Mưa Của Trời Mây là một bản ballad buồn da diết, nơi Mochiii, Thủy Lê và Bảo Vân cùng hòa giọng, mang đến những cảm xúc day dứt về tình yêu không trọn vẹn. Bài hát khắc họa nỗi đau của sự phản bội và khoảng cách dần xa, khi yêu thương trở thành dối trá. Từng ca từ chạm đến trái tim, khiến người nghe dễ dàng đồng cảm bởi sự chân thật và sâu lắng. Đây là ca khúc dành cho những ai đã từng trải qua mất mát trong tình cảm.
Mưa Của Trời Mây – bản ballad buồn khắc khoải
Ca khúc Mưa Của Trời Mây mang đến một bức tranh tình yêu vừa đẹp vừa buồn, nơi niềm tin vỡ tan để lại khoảng trống khó lấp đầy. Mochiii, Thủy Lê và Bảo Vân đã khéo léo truyền tải cảm xúc bằng chất giọng trầm buồn, đầy thổn thức. Lời ca như những mảnh ghép của một trái tim rạn nứt, khiến người nghe bồi hồi, nhớ lại những khoảnh khắc từng đau đớn trong tình yêu. Đây là một bản nhạc dễ khiến trái tim yếu mềm rung động ngay từ lần đầu thưởng thức.
Lời bài hát Mưa Của Trời Mây
Nếu anh có người mới chỉ cần nói với em một lời
Em sẽ buông bàn tay tiễn biệt anh tới bên ai kia
Thật sự em rất vị tha nhưng người lại dối trá
Với em anh thấy có được không
Người ta nói ta là đôi hạnh phúc nhất trần đời
Nhưng người ta chỉ thấy bên ngoài mà thôi
Lời nói dối chân thật nhất là anh chưa bao giờ hết yêu
Hay chỉ yêu mình em
Anh muốn khoảng cách hai ta (hai ta)
Từ thương trở nên lạ xa
Đâu biết sẽ có một ngày hoa lá trở thành sỏi đá (há a à há a à)
Anh nói anh có em rồi tại sao lại thương người ta
Em chỉ là kẻ được mời đến xem bạn đời của anh (há a à a à)
Kí ức anh vứt đi đâu (đi đâu)
Phải chăng ở nơi vực sâu
Em cố lao xuống em nhặt để ghép lại bằng nước mắt (em ghép bằng)
Đau lắm cũng phải chấp nhận rằng mưa là của trời mây
Chỉ là ngang qua sao cây lại mọc ra hoa
Người ta nói ta là đôi hạnh phúc nhất trần đời
Nhưng người ta chỉ thấy bên ngoài mà thôi (chỉ thấy ha)
Lời nói dối chân thật nhất là anh chưa bao giờ hết yêu (hà ha, há ha ha hà ha)
Hay chỉ yêu mình em
Anh muốn khoảng cách hai ta từ thương trở nên lạ xa
Đâu biết sẽ có một ngày hoa lá trở thành sỏi đá (há a à há a à)
Anh nói anh có em rồi tại sao lại thương người ta
Em chỉ là kẻ được mời đến xem bạn đời của anh (há a à a à)
Kí ức anh vứt đi đâu phải chăng ở nơi vực sâu
Em cố lao xuống em nhặt để ghép lại bằng nước mắt (em ghép bằng)
Đau lắm cũng phải chấp nhận rằng mưa là của trời mây
Chỉ là ngang qua sao cây lại mọc ra hoa
Em muốn khoảng cách hai ta từ thương trở nên lạ xa
Đâu biết sẽ có một ngày hoa lá trở thành sỏi đá
Anh nói anh có em rồi tại sao lại thương người ta
Em chỉ là kẻ được mời đến xem bạn đời của anh
Kí ức anh vứt đi đâu phải chăng ở nơi vực sâu (anh vứt đi đâu)
Em cố lao xuống em nhặt để ghép lại bằng nước mắt (hố ô ồ em ghép bằng)
Đau lắm cũng phải chấp nhận rằng mưa là của trời mây
Chỉ là ngang qua sao cây lại mọc ra hoa
Chỉ là ngang qua sao cây lại mọc ra hoa
Mưa Của Trời Mây là bản ballad giàu cảm xúc, mang nỗi buồn về sự phản bội và mất mát tình yêu. Với ca từ chân thật, giai điệu sâu lắng cùng phần thể hiện tinh tế, ca khúc đã trở thành tiếng lòng của những trái tim từng tổn thương. Đây là một trong những bài hát khiến người nghe vừa day dứt, vừa tìm thấy sự đồng cảm trong âm nhạc.