Lời bài hát Sông Đoạ Đày do Vũ Tuấn Khang thể hiện là bản nhạc buồn da diết, chất chứa nỗi đau của một trái tim bị phản bội. Từng ca từ là tiếng than cho một tình yêu từng trao trọn niềm tin nhưng lại kết thúc trong đớn đau và uất hận. Ca khúc không chỉ gợi lên sự xót xa mà còn là sự giằng xé giữa ký ức đẹp và hiện thực phũ phàng, khiến người nghe day dứt như chính mình cũng đang lạc bước trong dòng sông đầy nước mắt.
Sông Đoạ Đày – Khúc ca xót xa cho tình yêu dang dở
Bài hát Sông Đoạ Đày mang đến một câu chuyện tình yêu đầy nghẹn ngào, nơi sự phản bội và thay lòng đã biến những kỷ niệm ngọt ngào thành vết thương khó lành. Với giọng ca khắc khoải của Vũ Tuấn Khang, ca khúc như lời thở than của một trái tim chân thành bị dày vò bởi sự phụ bạc. Chính cảm xúc chân thật ấy đã chạm đến người nghe, để mỗi câu hát trở thành một nỗi niềm khôn nguôi về tình yêu tan vỡ.
Lời bài hát Sông Đoạ Đày
Giờ thì người đã mặc áo hoa bên ai rồi
Vẫn là chiếc áo người đón đưa tôi ngày nao
Áo còn chưa thay mà cố nhân đã thay lòng
Lòng người sông sâu ai lấy thước đo được đâu
Người đã từng hỏi ta đến với nhau thế nào
Là vì vật chất hay những danh lợi hào quang
Người nào đâu hay rằng con tim ta dại khờ
Gởi trọn tin yêu bằng cảm xúc chân thành
Em muốn kết thúc cuộc tình mình bằng một đám cưới thật linh đình
Nào ngờ kết thúc cuộc tình mình bằng vết thương sâu nơi đáy tim
Từng khắc tên nhau vào thịt da, từng xem nhau là tất cả
Mà giờ đây như kẻ xa lạ
Tưởng người đến là duyên là phận nào ngờ đâu là nỗi uất hận
Tưởng người đến để xoá ưu phiền, nào ngờ khiến ta trong đảo điên
Người xem ta như kẻ thế vai, ta coi người là tình mãi mãi
Để giờ đây lệ đẫm sông đọa đày
Ca khúc là lời nhắc nhở đầy đau xót rằng tình yêu không phải lúc nào cũng được đáp lại bằng sự chân thành. Đôi khi, niềm tin và sự hy sinh chỉ còn lại trong ký ức, để rồi mỗi người phải tự bước tiếp trên hành trình riêng với những vết thương sâu khó phai.