Mắt Nâu là một bản ballad buồn do Tăng Duy Tân thể hiện, vẽ nên khung cảnh mùa đông lạnh lẽo nơi trái tim một người vẫn mang nỗi nhớ không nguôi. Ca từ giàu hình ảnh – sân ga, những chiếc lá úa, mắt nâu – được lồng vào giai điệu man mác, khiến người nghe như thấy lại khoảnh khắc đã mất: yêu tha thiết, chợt nhận ra mình chỉ còn lại cô đơn. Bài hát dành cho những đêm nhớ người, khi mọi thứ xung quanh như im lặng để nhường chỗ cho cảm xúc.
Khi ánh mắt khiến cả mùa đông hóa nặng
Có những người chỉ cần nhìn một lần thôi, là đủ để lòng người còn lại khắc nhớ. Mắt Nâu kể một câu chuyện như thế – không ồn ào, không vỡ òa, chỉ là một nỗi buồn khẽ khàng, lê thê. Tăng Duy Tân đặt trong từng câu hát sự dịu dàng pha lẫn quặn thắt: yêu quá rồi đau, muốn quên mà chẳng thể, và cuối cùng chỉ còn lại hình bóng em trong mắt nâu mỗi khi màn đêm buông xuống.
Lời bài hát Mắt Nâu
Cơn mưa đêm ùa về
Tái tê một nỗi đau đớn ê chề
Thì thôi đem hết nỗi nhớ
Đổi lấy một giây nhìn em âu yếm
Đừng gieo cho anh muộn phiền
Trái tim anh đã chẳng thể đau thêm
Và em cũng đâu biết anh đã
Chờ em ở cuối sân ga
Quên em khó như quên đi ánh mặt trời
Yêu em lỡ yêu hơn cả chính anh rồi em hỡi
Và nếu cô đơn như ánh sao trước hiên nhà
Thì chắc trong anh là cả một dải thiên hà
Ngày em đi mùa đông kéo tới
Lẻ loi cùng những cảm xúc chơi vơi
Làn gió đung đưa một chiếc lá úa bên hồ
Chợt thấy cô đơn giữa chốn phố xá xô bồ
Mùa đông ơi đừng mang mưa tới
Trái tim này phải đau đớn nhiều rồi hỡi em
Ok anh biết em chẳng bận tâm đâu
Dù là lắm khi muốn hỏi thăm nhau
Nhớ em cũng chẳng thể nói được nên câu
Dẫu là cũng chẳng đến đâu tình úa màu
Sao chỉ riêng anh phải đớn đau
Điều gì đã khiến cho chúng ta mất nhau
Giọt buồn cũng đã hết trên mắt nâu
Em là ai lang thang trong tim ta
Cơn đau như tan ra ngày không em bắt đầu dù biết là
Em chẳng quan tâm gì đến ta
Quên em khó như quên đi ánh mặt trời
Yêu em lỡ yêu hơn cả chính anh rồi em hỡi
Và nếu cô đơn như ánh sao trước hiên nhà
Thì chắc trong anh là cả một dải thiên hà
Ngày em đi mùa đông kéo tới
Lẻ loi cùng những cảm xúc chơi vơi
Làn gió đung đưa một chiếc lá úa bên hồ
Chợt thấy cô đơn giữa chốn phố xá xô bồ
Mùa đông ơi đừng mang mưa tới
Trái tim này phải đau đớn nhiều rồi hỡi em
Có những cơn đau chẳng nói nên lời
Đôi mắt nâu ơi đừng đi đừng đi
Lý do của những tan vỡ là gì
Và nếu cô đơn như ánh sao trước hiên nhà
Thì chắc trong anh là cả một dải thiên hà
Ngày em đi mùa đông kéo tới
Lẻ loi cùng những cảm xúc chơi vơi
Làn gió đung đưa một chiếc lá úa bên hồ
Chợt thấy cô đơn giữa chốn phố xá xô bồ
Mùa đông ơi đừng mang mưa tới
Trái tim này phải đau đớn nhiều rồi hỡi em
Bài hát là một lời nhắc dịu dàng: có những nỗi nhớ không thể chữa ngay bằng lý trí, mà chỉ có thể được ôm ấp qua âm nhạc. Khi nghe Mắt Nâu, hãy để bản thân cảm nhận trọn vẹn từng khoảnh khắc – vì đôi khi nỗi buồn được kể đúng cách lại là liều thuốc xoa dịu tâm hồn.