“Cô Gái Vót Chông” là khúc ca mang âm hưởng dân gian Tây Nguyên, được nhiều thế hệ yêu thích qua các bản thể hiện khác nhau – trong đó có phần trình bày của Anh Thơ.
Bài hát vẽ nên hình ảnh cô gái khỏe khoắn, miệng hát không ngơi mà tay vẫn vót chông, sẵn sàng chiến đấu bảo vệ buôn làng trước quân xâm lược. Giai điệu rộn ràng, ca từ lặp lại giàu nhịp điệu tạo cảm giác tập thể, vừa hùng tráng vừa gần gũi, rất thích hợp cho những bản biểu diễn tập thể và những dịp nhắc nhớ lịch sử kháng chiến.
Hình ảnh cô gái Tây Nguyên dũng cảm, vừa vót chông vừa cất tiếng hát
Bài hát khắc họa song hành giữa lao động và tinh thần chiến đấu: tiếng hát của cô gái vang lên giữa rừng, lời ca như tiếp sức cho bàn tay vót chông, tạo nên sức mạnh tập thể. Đây là một trong những ca khúc dân gian dễ khơi gợi lòng tự hào vùng miền, đồng thời truyền tải thông điệp về tinh thần kiên cường của phụ nữ nơi rừng núi.
Lời bài hát Cô Gái Vót Chông
Như bao cô gái ở trên non
Cô gái sông Ba đầu búi tóc thon
Tay vót chông miệng hát không nghỉ
Như bao cô gái ở trên non
Như bao cô gái ở Tây Nguyên
Ai nhanh tay vót bằng tay em
Chim hót không hay bằng tiếng hát em
Mỗi mũi chông nhọn sắc căm thù
Xiên thây quân cướp nào vô đây
Xiên thây quân cướp nào vô đây
Còn giặc Mỹ cọp beo khi còn giặc Mỹ cọp beo
Em chưa ngừng tay vót chông và bủa vây
Nhưng mai đây giặc chạy rồi
Tre rừng ta làm nhà làm chòi cao
Ê chân ta đi chưa nghỉ trời chưa xanh
Em còn vót chông nhiều làm cạm bẫy
Ê quân xâm lăng gian ác bay muốn vào
Mũi chông sẵn sàng đây chờ bọn bay diệt bọn bay
Như bao cô gái ở trên non
Cô gái sông Ba đầu búi tóc thon
Tay vót chông miệng hát không nghỉ
Như bao cô gái ở trên non
Như bao cô gái ở Tây Nguyên
Ai nhanh tay vót bằng tay em
Chim hót không hay bằng tiếng hát em
Chim hót không hay bằng tiếng hát em
Oh oh oh oh oh
Oh oh oh oh oh
Ê chân ta đi chưa nghỉ trời chưa xanh
Em còn vót chông nhiều làm cạm bẫy
Ê quân xâm lăng gian ác bay muốn vào
Mũi chông sẵn sàng đây chờ bọn bay diệt bọn bay
Chờ bọn bay diệt bọn bay
“Cô Gái Vót Chông” là bài ca vừa mang giá trị nghệ thuật dân gian vừa là biểu tượng tinh thần: lời hát đơn giản mà mạnh mẽ, nhắc ta nhớ về sức sống cộng đồng, lòng yêu nước và vai trò kiên cường của phụ nữ trong những trang sử gian khó.