Có những bài hát không chỉ vang lên trong tai, mà còn ngân mãi trong tim. “3 1 0 7” – một bản tình ca buồn da diết, từng khiến cộng đồng yêu nhạc trẻ thổn thức bởi giai điệu trầm lặng và lời ca đậm chất tự sự. Nếu bạn từng có một mối tình khắc khoải, từng đau lòng trong lặng im hay đơn giản là từng cô đơn giữa ngã ba tình yêu, thì lời bài hát 3 1 0 7 sẽ chạm đến từng tế bào cảm xúc của bạn.
“3 1 0 7” – Nỗi niềm cô đơn giữa hoàng hôn ký ức
“3 1 0 7” là ca khúc đánh dấu sự kết hợp giữa Duongg, Nâu và W/N, mang đậm chất indie lãng đãng nhưng đầy sâu sắc. Không cần gào thét, bài hát tựa như những dòng nhật ký được viết bằng giai điệu – nơi có sự tiếc nuối, cô đơn và những khoảng lặng không thể lấp đầy.
Rap xen lẫn ballad tạo nên một không gian âm nhạc vừa mới mẻ, vừa thấm đẫm chất trữ tình. Mỗi câu từ đều là lát cắt của một mối tình chưa trọn vẹn, chạm đến trái tim người nghe qua những hồi ức tưởng đã ngủ yên.
Lời bài hát 3 1 0 7
Đêm dần buông
Chỉ có đôi ta đứng đây hơi buồn
Nhấm nháp những suy tư
Của ngày hôm qua vừa đây, đã xa
Riêng mình ta
Vẫn mãi lang thang dưới ánh chiều tà
Vẫn nỗi nhớ miên man
Ký ức bên em bây giờ đang ở một nơi xa
Chỉ cần bên nhau như những ngày ấy
Anh sẽ cùng em đi hết tháng ngày
Để trong cơn mơ anh chẳng tìm thấy
Để anh bơ vơ mãi phút nơi đây
Tình yêu khi xưa đôi ta vụn vỡ
Trong một chiều mưa hai đứa chia tay
Chỉ cần cho anh được thêm một chút
Cho anh được gần bên em….
Rap:
Xin lỗi vì những cuộc điện thoại
Đã làm phiền em với nửa kia
Dưới góc phố lặng thinh
Tiếng bước chân chậm chạp
Lúc giữa khuya
Tất nhiên thì anh cũng như họ
Chọn buông bỏ để em thấy yên bình
Còn riêng phần anh
Thì lại thầm trách mọi thứ
Trái ngược với duyên tình, em!
Lúc mình buồn nhìn trời và thở hắt
Mưa tháng bảy là cơn buồn dào dạt
Lẫn về tình yêu mà anh đã lỡ mất
Hẳn ai cũng từng nếm phải
Cảm giác trống trải
Trong lòng mình em ha
Như em cũng từng đau khổ vì họ rồi
Lại thức trắng bao đêm qua
Nếu ta có dịp ngồi lại
Thì anh xin phép kể cho em nghe
Bình yên của anh thì cũng giống như họ
Là có em ngồi phía sau xe
Là buộc phải cố lượm lặt được hết
Những thứ trước kia đã xa mình
Là em hồi đó hay là anh bây giờ
Cô đơn đứng giữa ngã ba tình
Hoàng hôn tháng bảy chưa bao giờ
Giết chết trái tim buồn bã đã cũ mềm
Bầu trời đêm nay lại có mưa rơi
Qua một ô cửa đã phủ rèm, em
Anh còn chẳng dám khẳng định
Mình đã nhớ về em bao nhiêu đêm
Nhưng sau tất cả thì chỉ có
Anh và anh tự buộc mình yêu em
Chỉ cần bên nhau như những ngày ấy
Anh sẽ cùng em đi hết tháng ngày
Dù chờ ngàn năm anh vẫn ở đấy
Dù anh đã cố gắng nghĩ đến em
Rồi trong nhân gian bao nhiêu người đến
Thanh xuân này anh chỉ muốn bên em
Dìu nhau đi qua những con phố dài
Chỉ yêu đôi ta chẳng biết đúng sai
Vì sao…?
Đêm chờ đông
Gió vẫn lao xao khiến ta thêm sầu
Giấu ký ức nơi đây vào gọn trong tim
Dù mai đổi thay
Riêng mình ta
Vẫn mãi cô đơn dưới ánh trăng vàng
Vẫn nỗi nhớ khi xưa
Những lúc bên em
Bây giờ đang ở một nơi xa.
“3 1 0 7” không cần một lời giải thích dài dòng để khiến người nghe rung động. Bởi mỗi câu hát là một nhát cắt nhẹ vào hồi ức, đủ để nhắc ta về một người, một thời đã qua. Nếu bạn từng yêu đơn phương, từng đánh mất điều quý giá, hoặc từng lặng lẽ nhìn ai đó bước đi, hãy để lời bài hát W/N 3 1 0 7 cùng bạn đi qua những hoàng hôn chưa kịp nói lời tạm biệt. Một lần nữa, âm nhạc lại là nơi chữa lành trái tim.