“Em Ơi Hà Nội Phố” là một trong những ca khúc bất hủ gắn liền với ký ức và tâm hồn người Hà Nội. Dưới giọng hát đầy cảm xúc của Bằng Kiều, bài hát như một bức tranh nên thơ về Thủ đô – nơi có mùi hoa sữa, tiếng chuông nhà thờ, và những mái ngói rêu phong gợi thương nhớ. Giai điệu nhẹ nhàng, lời ca trầm buồn mà tinh tế khiến “Em Ơi Hà Nội Phố” trở thành khúc nhạc làm say lòng bao thế hệ yêu Hà Nội.

Vẻ đẹp hoài niệm trong “Em Ơi Hà Nội Phố”
“Em Ơi Hà Nội Phố” mang đến cảm giác bình yên, sâu lắng như chính nhịp sống của Hà Nội xưa. Qua giọng hát nồng nàn của Bằng Kiều, từng ca từ như thấm vào lòng người nghe, gợi lại những buổi chiều mưa nhẹ, mùi hoa sữa thoảng hương, hay con phố cũ rêu phong gắn liền với bao ký ức. Bài hát không chỉ là một bản tình ca, mà còn là lời tri ân dịu dàng gửi đến thành phố ngàn năm tuổi – nơi cất giữ những yêu thương không bao giờ phai nhạt.
Lời bài hát Em Ơi Hà Nội Phố
Em ơi Hà Nội phố
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc xoã vai mềm
Ta còn em, cây bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em, nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều, sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em, một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em bay
Chợt nhoà, chợt hiện
Người nghệ sĩ, lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em, hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói xô nghiêng
Nao nao kỷ niệm
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Em ơi Hà Nội phố
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc xoã vai mềm
Ta còn em, cây bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em, nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều, sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em, một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em bay
Chợt nhoà, chợt hiện
Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em, hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói xô nghiêng
Nao nao kỷ niệm
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Em ơi Hà Nội phố
Ta còn em, mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai, tóc xoã vai mềm
“Em Ơi Hà Nội Phố” là khúc nhạc chan chứa nỗi nhớ, vừa thân thuộc vừa xa xăm. Dưới giọng ca truyền cảm của Bằng Kiều, bài hát như lời thủ thỉ của người nghệ sĩ dành cho thành phố cũ – nơi ký ức và tình yêu vẫn luôn ở lại, vẹn nguyên trong từng giai điệu.