Với Lạc Trôi, Sơn Tùng M-TP không chỉ đơn thuần phát hành một bản nhạc – anh đã tạo nên một hiện tượng âm nhạc mang màu sắc cổ phong, pha trộn giữa truyền thống và hiện đại. Ca khúc mở ra một không gian mờ ảo, u hoài như một giấc mộng chưa dứt, nơi những trái tim từng yêu đều dễ dàng tìm thấy sự đồng cảm. Lời bài hát Lạc Trôi không chỉ là câu chữ – đó là chất thơ đượm buồn, là tiếng thở dài của một trái tim lạc lõng giữa kiếp người mênh mông.
Khi chất thơ gặp chất nhạc, khi Sơn Tùng “hóa kiếp” trong nghệ thuật
Phát hành vào đầu năm 2017, Lạc Trôi đánh dấu một cú lột xác táo bạo của Sơn Tùng: rũ bỏ hình ảnh “bad boy” hiện đại để khoác lên mình chiếc áo cổ trang ma mị. Dẫu vậy, sự mê hoặc thật sự của bài hát không chỉ đến từ hình ảnh, mà chính là nằm trong ca từ – nơi gói trọn cô đơn, day dứt, và cả cái đẹp đầy mê hoặc của tình yêu không trọn.
Lời bài hát Lạc Trôi là sự hòa quyện giữa thi vị cổ điển và nỗi cô đơn hiện sinh – một người lặng lẽ đi giữa đời, bước qua yêu thương, đánh rơi tất cả giữa lằn ranh thực mộng. Dưới đây là phần lời gốc đầy đủ, như một bản trường ca da diết dành cho những trái tim từng lạc lối trong yêu thương.
Lời bài hát Lạc Trôi – Sơn Tùng M-TP
Ah ah
Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi
Đơn côi mình ta vấn vương
Hồi ức trong men say chiều mưa buồn
Ngăn giọt lệ ngừng khiến khoé mi sầu bi
Đường xưa nơi cố nhân từ giã biệt li cánh hoa rụng rời
Phận duyên mong manh rẽ lối trong mơ ngày tương phùng
Oh tiếng khóc cuốn theo làn gió bay
Thuyền ai qua sông lỡ quên vớt ánh trăng tàn nơi này
Trống vắng bóng ai dần hao gầy
Lòng ta xin nguyện khắc ghi trong tim tình nồng mê say
Mặc cho tóc mây vương lên đôi môi cay
Bâng khuâng mình ta lạc trôi giữa đời
Ta lạc trôi giữa trời
Đôi chân lang thang về nơi đâu
Bao yêu thương giờ nơi đâu
Câu thơ tình xưa vội phai mờ
Theo làn sương tan biến trong cõi mơ
Mưa bụi vươn trên làn mi mắt
Ngày chia lìa hoa rơi buồn hiu hắt
Tiếng đàn ai thêm sầu tương tư
Lặng mình trong chiều hoàng hôn tan vào lời ca
Lối mòn đường vắng một mình ta
Nắng chiều vàng úa nhuộm ngày qua
Xin đừng quay lưng xoá
Đừng mang câu hẹn ước kia rời xa
Yên bình nơi nào đây
Trôn vùi theo làn mây yeah la la lá la
Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi
Đơn côi mình ta vấn vương
Hồi ức trong men say chiều mưa buồn
Ngăn giọt lệ ngừng khiến khoé mi sầu bi
Từ xưa nơi cố nhân từ giã biệt li cánh hoa rụng rời
Phận duyên mong manh rẽ lối trong mưa ngày tương phùng oh
Tiếng khóc cuốn theo làn gió bay
Thuyền qua sông lỡ quên vớt ánh trăng tàn nơi này
Trống vắng bóng ai dần hao gầy
Lòng ta xin nguyện khắc ghi trong tim tình nồng mê say
Mặc cho tóc mây vương lên đôi môi cay
Bâng khuâng mình ta lạc trôi giữa đời
Ta lạc trôi giữa trời ah
Ta lạc trôi lạc trôi (lạc trôi)
Ta lạc trôi giữa đời
Lạc trôi giữa trời
Yeah ah ah
Ta đang lạc nơi nào
Ta đang lạc nơi nào
Lối mòn đường vắng một mình ta ta đang lạc nơi nào
Nắng chiều vàng úa nhuộm ngày qua ta đang lạc nơi nào oh
Lạc Trôi không chỉ là một bài hát – đó là một hành trình tâm thức. Với sự chăm chút tỉ mỉ từ ca từ đến giai điệu, Sơn Tùng đã chứng minh rằng anh là một nghệ sĩ biết kể chuyện bằng âm nhạc. Lời bài hát Lạc Trôi là minh chứng cho sức mạnh của âm nhạc khi kết hợp cùng hình ảnh và cảm xúc – tạo nên một “cõi mộng” nơi người nghe vừa lạc lối, vừa chẳng muốn tìm đường quay về.
Nếu bạn đang đi tìm cảm xúc từ những điều không trọn vẹn nhưng đẹp đến nao lòng, thì “Lạc Trôi” là bản nhạc dành riêng cho bạn.