Lớn Rồi Còn Khóc Nhè là một ca khúc đầy tính tự sự được thể hiện bởi giọng ca nội lực Trúc Nhân. Bài hát không chỉ là những dòng hồi tưởng tuổi thơ, mà còn là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng thấm thía về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẹ. Từng câu chữ đều như vỡ òa cảm xúc, khiến người nghe chợt lặng đi, nhìn lại những năm tháng đã qua – khi vô tình quên mất mẹ đã lặng lẽ dõi theo mình suốt cả cuộc đời.
Giai điệu của nỗi nhớ và yêu thương chưa kịp nói
Lớn Rồi Còn Khóc Nhè là bản ballad mang nhiều hình ảnh thân quen – cánh đồng, bờ sông, những buổi trưa nắng, những lời mẹ dặn dò – để rồi khi trưởng thành, nhân vật trong bài hát mới chợt nhận ra đâu là những điều thực sự quan trọng.
Trúc Nhân đã dùng giọng hát chân thật, giàu nội lực để khắc họa hành trình từ vô tư đến trầm lặng, từ những ngày chạy theo mộng mơ đến khoảnh khắc khao khát được quay trở về bên mẹ. Bài hát không chỉ dành cho những người con đang đi xa, mà còn là lời thức tỉnh nhẹ nhàng gửi tới những ai vẫn còn may mắn có mẹ bên cạnh.
Lời bài hát Lớn Rồi Còn Khóc Nhè – Trúc Nhân
Ngày thơ bé có cánh đồng, trưa nắng bên bờ sông
Thời tôi chưa biết vâng lời, chỉ biết chơi và cười
Lời mẹ nói không nghe, cho rằng luôn khắt khe
Mẹ nói, “Con trai đừng khóc nhè!”
Ngu ngơ chạy theo đám bạn tôi đàn ca
Ấy thế mà khiếu văn nghệ nhất nhà
Bạn bè cố bao che, câu nào cũng dễ nghe
Nó nói hay hơn lời của mẹ
Tôi ôm đàn và hát
Đi xa cùng bè bạn
Ước mơ con là vòng quanh thế gian
Tôi vô tình là thế
Hay quên gọi về mẹ
Ước mơ của mẹ là thấy con về
Tôi ôm đàn và hát
Đi xa cùng bè bạn
Ước mơ con là vòng quanh thế gian
Tôi vô tình là thế
Hay quên gọi về mẹ
Ước mơ của mẹ là thấy con về
Rồi tôi xơ xác đi nhiều khi mới quen người yêu
Thời tôi mới biết đi làm, em cứ hay càm ràm
Người yêu nói tôi nghe tuy lời hơi khó nghe
Em nói hay hơn lời của mẹ
Thấm thoát lại thấy tôi chẳng thiếu điều chi
Lắm lúc lại thấy tôi chẳng có gì
Phải chăng lớn khôn hơn hay càng ngu ngốc hơn?
Tôi muốn nghe thêm lời của mẹ
Tôi ôm đàn và hát
Đi xa cùng bè bạn
Ước mơ con là vòng quanh thế gian
Tôi vô tình là thế
Hay quên gọi về mẹ
Ước mơ của mẹ là thấy con về
Tôi ôm đàn và hát
Đi xa cùng bè bạn
Ước mơ con là vòng quanh thế gian
Tôi vô tình là thế
Hay quên gọi về mẹ
Ước mơ của mẹ là thấy con về
Giờ tôi nhớ những cánh đồng, trưa nắng bên bờ sông
Giờ tôi mới biết vâng lời, thương lắm khi mẹ cười
Giờ tôi muốn lắng nghe, cho dù lời khắt khe
Không biết bao lâu còn có mẹ?
Ngày thơ bé ngu ngơ ai chẳng hay khóc nhè
Nay lớn, cớ sao lại khóc nhè?
Lớn Rồi Còn Khóc Nhè không chỉ là một bài hát – đó là dòng cảm xúc chân thành gửi về những ký ức ngọt ngào với mẹ, về những giây phút ngỡ nhỏ nhoi nhưng mãi khắc sâu trong tim. Ca khúc như một tấm gương phản chiếu chính chúng ta – những người con đã lớn, đã bận rộn, đã từng quên… để rồi khi lặng lại giữa cuộc đời, lại bật khóc như một đứa trẻ ngày nào. Nếu bạn đã từng nhớ mẹ, từng ước một lần quay về ngày thơ bé, thì bài hát này là dành cho bạn.