Lời bài hát Phong Sương Tửu – Thiên Đình | Lyrics mp3 full

Home Lời bài hát Lời bài hát Phong Sương Tửu – Thiên Đình | Lyrics mp3 full

“Phong Sương Tửu” – ca khúc được thể hiện bởi Thiên Đình – là một khúc tình ca đượm buồn, mang hơi hướng cổ phong đầy mê hoặc. Giai điệu u hoài cùng ca từ giàu hình ảnh vẽ nên nỗi cô đơn và sự day dứt của một kẻ si tình lạc giữa cõi nhân gian. Mượn men rượu, mượn gió sương, bài hát như lời thổn thức của trái tim đã từng yêu sâu đậm, nhưng đành hóa hư vô trong kiếp luân hồi.

lời bài hát phong sương tửu

Khi men rượu hòa cùng gió sương và tình ly biệt

“Phong Sương Tửu” đưa người nghe lạc vào không gian của cổ nhạc, nơi mỗi câu hát như một lời ngâm đầy tâm trạng. Giọng ca của Thiên Đình trầm buồn mà day dứt, như thể từng câu chữ đều được chắt ra từ nỗi niềm không thể nói. Ca khúc gợi lại hình ảnh một kẻ lãng tử, say giữa muộn phiền, vẫn mang trong lòng bóng hình người cũ – một mối duyên đã tan vào mây khói nhưng chẳng thể nguôi ngoai.

Lời bài hát Phong Sương Tửu

Mượn gió đêm nay làm ta say
Tình si khiến ta thật hồ đồ
Sầu bi ái ân chẳng là gì
Làm sao để quên đi muộn phiền

Nhìn ánh mắt ai mà ta mong
Tình này từ nay chẳng thay lòng
Tương tư giờ này dứt hết
Hóa thành hư không

Nguyện mình là gió cuốn
Xua đi chút muộn phiền
Nhân gian thì ra vì em
Làm ta quyến luyến

Một đời người có mấy mươi năm
Đừng luyến tiếc
Lỡ yêu rồi, tình dở dang
Ta không đành

Tình này vạn kiếp trước theo ta
Mãi không dừng
Luân hồi sao chẳng độ
Tình duyên ta với em

Chỉ hận tình đậm sâu
Tan thành mây với khói
Lần chia ly
Mối duyên này xa từ đây

Mượn gió đêm nay làm ta say
Tình si khiến ta thật hồ đồ
Sầu bi ái ân chẳng là gì
Làm sao để quên đi muộn phiền

Nhìn ánh mắt ai mà ta mong
Tình này từ nay chẳng thay lòng
Tương tư giờ này dứt hết
Hóa thành hư không

Cô đơn càng uống càng thêm sâu
Lại thêm gió sương trải buồn sầu
Hỏi khắp thế gian chẳng ai đâu
Bâng quơ tim này chợt nhói đau

Nguyện giữ dáng ai trọn mai sau
Lại được cùng nâng chén tiêu sầu
Chia ly giờ này dứt hết
Níu sao được đây

Tình này vạn kiếp trước
Theo ta mãi không dừng
Luân hồi sao chẳng độ
Tình duyên ta với em

Chỉ hận tình đậm sâu
Tan thành mây với khói
Lần chia ly mối duyên này
Xa từ đây

Mượn gió đêm nay làm ta say
Tình si khiến ta thật hồ đồ
Sầu bi ái ân chẳng là gì
Làm sao để quên đi muộn phiền

Nhìn ánh mắt ai mà ta mong
Người thề cùng ta chẳng thay lòng
Tương tư giờ này
Dứt hết hóa thành hư không

Cô đơn càng uống càng thêm sâu
Lại thêm gió sương trải buồn sầu
Hỏi khắp thế gian chẳng ai đâu
Bâng quơ tim này chợt nhói đau

Nguyện giữ dáng ai trọn mai sau
Lại được cùng nâng chén tiêu sầu
Chia ly giờ này dứt hết
Níu sao được đây

Rượu hóa phong sương
Tình tan thành hư vô
Nguyện kiếp tương phùng
Mà giấc mơ rời xa

Cô đơn càng uống càng thêm sâu
Lại thêm gió sương trải buồn sầu
Hỏi khắp thế gian chẳng ai đâu
Bâng quơ tim này chợt nhói đau

Nguyện giữ dáng ai trọn mai sau
Lại được cùng nâng chén tiêu sầu
Chia ly giờ này dứt hết
Níu sao được đây

“Phong Sương Tửu” không chỉ là một bản nhạc buồn mà còn là lời tự sự thấm đẫm triết lý về tình yêu và kiếp người. Giữa cõi hư vô ấy, nỗi đau được hóa thành men rượu, gió sương trở thành bạn tri âm, để rồi người nghe chỉ còn lại một khoảng lặng — nơi tình, sầu và rượu hòa làm một.