Lời bài hát Thiên Đường Cô Đơn – Tăng Duy Tân, Drum7 | Lyrics

Home Lời bài hát Lời bài hát Thiên Đường Cô Đơn – Tăng Duy Tân, Drum7 | Lyrics

Lời bài hát Thiên Đường Cô Đơn là một khúc tự sự buồn của Tăng Duy Tân phối cùng Drum7, mang đến cảm giác lạc lõng khi người mình yêu rời đi. Ca từ giản dị mà đau lòng: tìm em trong nỗi đau, trái tim bị mang đi, và chốn xưa hoá thành một “thiên đường cô đơn”. Bài hát dành cho những ai đang đi giữa đêm dài, ôm nỗi nhớ và tìm kiếm một chút bình yên giữa ký ức vỡ vụn.

lời bài hát thiên đường cô đơn

Khi ký ức biến thành một thiên đường trống trải

Có những tình cảm không tan mà chỉ chuyển hoá từ ấm áp thành khoảng trống. Thiên Đường Cô Đơn là lời thổn thức về hành trình ấy: tin tưởng, nắm chặt rồi bất ngờ bị bỏ lại. Tăng Duy Tân hát như trò chuyện với chính mình, mỗi câu mỗi chữ đều thấm nỗi buồn và hy vọng thất lạc. Bài hát khiến người nghe cảm thấy được an ủi vì thấy mình không đơn độc giữa những đêm dài tìm về quá khứ.

Lời bài hát Thiên Đường Cô Đơn

Tìm em trong nỗi đau vô tận
Đến khi nào lòng này ngừng cô đơn
Vì cô đơn giữ anh ở lại
Với những kỷ niệm đau đớn

Vì anh luôn tin vào chính mình
Anh không tin vào duyên số
Anh từng nghĩ dù thế nào
Ta vẫn nắm chắc đôi tay
Nhưng đâu hay sẽ có ngày
Em buông tay và đi mãi

Chỉ còn nỗi buồn vẫn vậy
Anh loay hoay với chính mình
Tìm lại trong giấc mơ yên bình
Rồi lạc trong đại dương nỗi nhớ

Tìm lại một mối tình đã lỡ
Trái tim anh ở đâu rồi
Em mang đi mà không hỏi
Biến nơi đây
Thành chốn thiên đường cô đơn

Gửi cho anh ngàn nỗi buồn
Mang tim anh và đi trốn
Chỉ còn anh
Vẫn đang đi tìm trái tim
Tìm đến bao giờ

Đêm dài vầng trăng đưa lối
Đôi chân chẳng ngưng lại
Trả anh câu hứa
Bên nhau bình yên mãi
Trả anh năm tháng bên nhau quá dài

Vì anh luôn tin vào chính mình
Anh không tin vào duyên số
Anh từng nghĩ dù thế nào
Ta vẫn nắm chắc đôi tay
Nhưng đâu hay sẽ có ngày
Em buông tay và đi mãi

Chỉ còn nỗi buồn vẫn vậy
Anh loay hoay với chính mình
Tìm lại trong giấc mơ yên bình
Rồi lạc trong đại dương nỗi nhớ

Tìm lại một mối tình đã lỡ
Trái tim anh ở đâu rồi
Em mang đi mà không hỏi
Biến nơi đây
Thành chốn thiên đường cô đơn

Gửi cho anh ngàn nỗi buồn
Mang tim anh và đi trốn
Chỉ còn anh
Vẫn đang đi tìm trái tim
Tìm đến bao giờ

Anh không cần mỗi khi đêm về
Em luôn ở trong những giấc mơ
Anh đưa tay với nhưng không thể
Tương lai này anh có đâu ngờ

Em ơi đừng bắt anh đi tìm
Anh muốn dừng chân để nghỉ ngơi
Trên vai nặng gánh tâm tư đầy
Con tim của anh héo khô rồi

Thiên Đường Cô Đơn là một khúc ca nhẹ mà sâu — nghe để biết rằng nỗi buồn có thể được kể thành giai điệu, và trong tiếng hát ấy có cả sự đồng cảm dành cho những trái tim vừa mất mát.